mọi quá khứ về anh đều sẽ đc xoá nhòa...
chút hoài niệm xa xăm k thể zữ mãi...
ít quá phải k a:)... hqua khóc nhiều... nước mắt cứ tuôn ra khôg thể zữ lại...
vì con ng đó... câu nói đó khôg phải điều e mong muốn...
tự hiểu rằng bản thân mình quá ích kỉ...
nên e chấm zứt.. trong đau thương và nước mắt..
tất cả sẽ bị chôn vùi.. kể cả cảm xúc của e.. chào
sáng buồn....lòng nặng.....
zờ mới thấm thía cái từ " cười gượng "
đau não... !
chiều làm tóc về...' vui'.....muốn nt cho a rằng e về rồi.. nhắn cho ai đây
[cái này gọi là bệnh hoang tưởng ]
tối lại có chuyện... khóc qoài...
nkìn pháo hoa mà lòng thật k vui [ sr ng.]
e biết a cũng đang nkìn.. nhưng ở đâu đó chứ k phải bên e
nửa đêm.. tỉnh zấc..chỉ trở mình ngủ tiếp......nhưng gió ở đâu đến
cả người e run lên.... và cái chỗ tay đang đau nhức nhối
giống nkư tkeo trực zác.. đầu e ngkĩ đến a ...cũng k hiểu vì sao nữa.. chắc bởi mỗi lúc e bị zì.. a đều....!
giọt nước đã làm ướt đôi mi kia.. zù mắt vẫn đang nhắm lại...
xin lỗi a... nhưng e k muốn khóc vì a nữa....
quá nhiều rồi....và cũng quá đủ rồi...
con tim e bị cấu xé... bị nỗi tủi tkân làm lu mờ trí óc...
cke mắt lại để k ai thấy giọt nước lăn trên gò má
úp mặt vào để k ai thấy e đang cố nuốt gọn cái bản ckất khờ zại kia
lúc này e thực sự zễ khóc...thoáng thấy khuôn mặt a.. thoáng thấy tên a là e lại..........
e thực sự mệt nhoài........~~~
cho nên a....có lẽ đi khỏi đời e đi...
rồi một ngày.. khi e k còn nhớ a..
k còn nghĩ về a
k còn khóc vì a
k còn buồn vì a
tự e sẽ tìm đến a mà :p
e sẽ cười
e sẽ nhìn
e sẽ nói
zống như chưa hề có chuyện zì xảy ra
zống nkư e chưa từng .....................a
nghĩ đến đây lòng bỗng chốc nhẹ nhõm
cho nên k cần phải qtâm e nữa
cho nên k phải áy náy nữa
cho nên k phải suy nghĩ nữa
cười lên mà sống\:d/.. bởi nụ cười của a k zống nụ cười của e
nó đẹp hơn và rạng rỡ hơn